Rêu đá còn in dấu thời gian
Ta trở về lạ bước ngỡ ngàng
Còn chăng nhỉ chân tình trên đá.
Nghe thông reo tưởng chừng ai gọi
Tiếng ái ân nắng gió chiều rơi
Sương chưa xuống chim đà về tổ
Ta về đâu thương nhớ chơi vơi.
Cuộc bể dâu vật đổi sao dời
Bao kỷ niệm tràn về dồn dập
Gốc thông già trơ gan tuế nguyệt
Còn ta lưu lạc nửa cuộc đời.
Đà Lạt ơi! Thương nhớ không nguôi
Bốn mươi năm còn
đọng Xuân thì
Nay tàn tạ đôi bờ, đôi
ngã
Năm tháng nào xóa buổi chia ly./
Đà Lạt 20/02/ 2006 . Trần Đình Lộc .
No comments:
Post a Comment